K45d5-House!


Join the forum, it's quick and easy

K45d5-House!
K45d5-House!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tập thể k45d5-ĐHTM

Top posters
anh.vanthinh (62)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
Alexander (56)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
obstinate_ghost (51)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
chau_xjnh (48)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
Gobyend (41)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
ßlåckJøkër (40)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
bồ công anh (31)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
mr.bean (21)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
chichi (15)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 
NTC (12)
Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_lcapNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_voting_barNhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật! I_vote_rcap 

Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] tìm việc làm 1000 năm thăng long Fri Sep 17, 2010 7:13 pm
[�] cấp báo cấp báo....... Sun Sep 12, 2010 7:49 pm
[�] li luan ve phai dep Sat Sep 11, 2010 8:33 pm
[�] hotttttttttt!!!!!!!!!!!! đừng bỏ lỡ cơ hội này Mon Sep 06, 2010 9:46 am
[�] bay đi bồ công anh----------------->cả nhà ơi chém đi Mon Aug 23, 2010 5:18 pm

You are not connected. Please login or register

Nhật ký cô dâu trẻ khi lấy chàng! T con trai đọc cũng thấy thương mấy cô " VỢ " thật!

4 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

NTC

NTC
Member
Member

T chỉ gom trên mạng lại cho mọi người dẽ đọc thôi nhé! chứ ko có ý sao chép bản quyền j j đó nhé~
1. Cưới

Ngày được chàng yêu, trời đất như chao đảo. Mình là nhất. Một ai đó đã nói: đối với phụ nữ đang yêu, thế giới này chỉ có hai nhóm đàn ông: nhóm 1 - người tôi yêu, chỉ có một, nhóm 2 - tất cả đàn ông còn lại! Nhưng với chàng, mình đã có lần từng hỏi: "Ở đây, ai là tướng?" và chàng trả lời: "Anh biết phận anh rồi, em là tướng chứ ai". Hạnh phúc khiến mình không tin lời các chị đã lấy chồng cảnh báo!

Và đám cưới...

Chàng luống cuống không đeo nổi nhẫn cho mình. Chàng không vòng tay qua eo như những cô dâu chú rể khác. Chàng chỉ cầm tay mình lôi đi, cứ như con ăn trộm bị bắt quả tang. Về sau chàng bảo: anh ngượng!!!

... Buổi chiều đầu tiên ở nhà chồng...

Mệt mỏi trút bỏ bộ áo cánh, rửa vội cái mặt dày bình bịch phấn vừa khóc xong để xuống sân dọn dẹp với anh em nhà chồng. Khách về hết rồi, chỉ còn mình ở chốn toàn người lạ, giờ thì kể cả chàng cũng là người lạ nốt. Đám trẻ con xếp hàng một, mỗi đứa cầm một cái bát chờ bà dì múc cho xúp ở trong cái nồi to tướng còn thừa ở cỗ. Một ai đó cũng đưa mình cái bát, bảo mình đứng đó chờ ăn xúp. Đám trẻ con lớn bé có cả, xô đẩy làm mình bị ép dí vào tường. Tủi thân quá, cảm giác như đi xin ăn ở nhà người lạ, cảm giác bị bỏ rơi cho dù chính mình là kẻ đi theo "giai" cơ mà. Nhìn chàng vẫn còn khà khà với mấy đứa bạn vô duyên ở lại muộn, mình lại òa khóc lần nữa, không biết chạy vào đâu, sợ trẻ con nó cười, mình chui vào gầm cầu thang khóc.

... Buổi tối...

Cuối cùng cũng xong đống ngổn ngang sau đám cưới. Mình xin phép bố mẹ cho đi gội đầu. Chàng đưa mình ra đầu làng...

Xong cái đầu và cái mặt sạch sẽ, mình mở mắt và ngồi dậy. Cô bé gội đầu khen mình xinh nhưng mình không để ý, mình bận đảo mắt tìm chồng. Mọi ngày là mình cười toe toét khi được khen đấy. Còn hôm nay thì không. Một bà ngồi chờ ở đó bảo: "Chồng mày trả tiền và về trước rồi, nó bảo bao giờ xong thì tự về". Ối trời ơi, 11 giờ đêm, một mình đi từ đầu làng đến cuối làng để về nhà... trong ngày trọng đại. Ngày đầu tiên làm vợ chàng

... Đêm tân hôn...

Về đến nhà, mở cửa phòng, tạm gác cái uất ức trên quãng đường vừa xong. Tự hỏi chàng bận gì mà vội về thế. Có thể có việc gấp. Nhưng...

Hả, chàng đang xem bóng đá!!!
Mình: Tắt đèn cho em ngủ cái!
Chàng: Tắt bây giờ người ta cười cho. Mới có 11h.
Mình: Nhưng em mệt, phải đi ngủ sớm để mai 6h dậy quét nhà mới lại rửa cốc chén, mẹ em dặn thế.
Chàng: Để yên để anh xem bóng đá!

Xong, mình trùm chăn đi ngủ, lòng đầy căm hận chàng. Thật phí cái áo Vera rõ quyến rũ của mình, thật phí sữa tắm hương hoa hồng của mình, thật phí công mình đứng trước gương mãi, ngập ngừng mãi mới dám bước ra. Thật phí một đêm trọng đại.
có 30 phần nhé

http://ntc.blogtiengviet.net

NTC

NTC
Member
Member

tiếp
Phần 2: Con đường tình yêu.

... Trước khi cưới chàng 11 năm...

Mình là bạn thân của em gái út nhà chàng. Hai đứa chỉ biết học mà không biết làm đẹp là gì. Luộm thuộm, ngốc nghếch, chỉ thích đọc truyện: 7 viên ngọc rồng. Mục tiêu cố sao cho điểm phẩy cuối năm không được dưới 7,0.

Chàng là sinh viên đại học. Da trắng, râu cạo rồi nhưng vẫn xanh rì nửa mặt, gầy gò với chiếc xe đạp Thống Nhất không còn biết màu nguyên bản. Và, mỗi khi Tết đến chàng mừng tuổi mình 2.000đ.

Năm ấy, Hà Nội bắt đầu có xe buýt, tuyến Bờ Hồ là 2.500đ. Hai con bé học lớp 8 rủ nhau đi chơi Tết bằng xe buýt cho đỡ tò mò, dù đứa nào cũng say xe. Chàng phá lệ mừng tuổi mình 3 tờ 2.000đ và xoa đầu bảo: "Còn phải mua vé lượt về mà". Em gái chàng làu bàu đằng sau với con mắt mang hình viên đạn: "Mừng tuổi nó những 3 tờ, mừng tuổi người ta có mỗi một tờ...!!!". Mình sướng hết chỗ nói.

... Trước khi cưới chàng tám năm...

Mình đã là nữ sinh trung học. Buồn cười, mấy anh lớp trên cứ cưa mình, mà không cưa con bạn mình. Nó ức mình lắm. Nhưng chàng vẫn mừng tuổi và xoa đầu mình mỗi khi Tết đến. Chắc thời giá leo thang, giờ là 10.000đ.

Có lúc mình tự hỏi: "Anh không biết là em lớn rồi sao?".

Một hôm, con bạn mình khoe anh mang bạn gái về nhà, tự dưng mình thấy lòng tan nát. Mình buồn như bị điểm 1 vậy. Rồi lại nghĩ: "Thôi, anh cứ yêu đi, yêu xả láng bao nhiêu cũng được. Nhưng... em sẽ là người chờ anh ở cuối con đường tình!!!".

Giờ nghĩ lại, sao mình lại khiếp thế nhỉ? Ăn nói vu vơ thế mà lại thành lời sấm truyền, sợ thật.

... Trước khi cưới chàng ba năm...

Mình hãnh diện khi chỉ còn một năm nữa tốt nghiệp đại học. Vừa đi học, vừa đi làm, nhà lại có quán nước ven hồ Tây nữa, nên mình bận tối mắt tối mũi, chẳng còn thời gian đi đâu. Có lẽ vì vậy những con thiêu thân tự đến. Quán của mẹ lúc nào cũng đông.

Thường 11h đêm mẹ dọn hàng về. Thế là những chàng trai đứng dậy thi nhau dọn giúp mẹ. Thật là vui. Quán lúc nào tiếng cười cũng tràn khắp. Rồi ở cơ quan nữa, ở lớp nữa, mình vui vì được mọi người quan tâm yêu mến.

Chàng đến vào một buổi bán hàng giúp mẹ. Chàng khoe là chàng đi thăm bạn, tiện đường ghé qua. Về sau khi cưới rồi chàng mới để lộ rằng hôm đó chàng bốc phét.

Ngồi một xó không dám nói gì. Chàng và cốc trà đá!!! Bẻ các khấc ngón tay và nhìn ra hồ.

Hết giờ bán hàng.

Mẹ, mình, các chàng trai khác lại cùng dọn hàng. Chàng đứng dậy, móc ví trả tiền mới sợ chứ, xin phép... bác ở... cháu về!!!

Tự dưng, mình bắt đầu ghét chàng.

... Trước khi cưới chàng hai năm...

Rất nhiều biến cố xảy ra trong một năm ngồi với cốc trà đá của chàng. Những khi chàng nhào tới giải quyết các rắc rối mình gây ra ở công ty mới. Những hôm chàng ngồi mốc ở nhà mình trong khi mình đi chơi với bạn. Cuối cùng, mình trả lời cái lời yêu của chàng rằng: "Em phải yêu cho đủ sáu anh, người thứ bảy em sẽ lấy. Để còn có cơ hội xếp sáu anh kia ăn một mâm!". Chàng lặng lẽ di đầu mũi giầy xuống đất. Lặng lẽ đứng lại chỗ hẹn, mình tung tăng bỏ về, trong lòng đầy hả hê. Đáng đời!

Quả thật, mình ghét chàng.

... Hai năm sau...

Không hiểu vì sao mình lại đồng ý cưới chàng. Đến tận bây giờ vẫn không hiểu. Trước khi cưới nhau một năm, mẹ chàng đi xem bói còn bảo là lấy mình về trong nhà sẽ có người chết cơ mà. Mình đã dứt khoát bỏ chàng, bỏ tên đàn ông hiền lành đến mức mẹ nói thế mà cũng mang ra kể với mình. Vậy mà loanh quanh vẫn lấy chàng. Cuộc hôn nhân mà có lẽ chàng là kẻ thắng cuộc. Chiến thuật không cưa mình mà cưa bố mẹ, họ hàng, ông bà của chàng đã thành công. Còn mình, ồn ào như một cơn bão… thua cuộc. Mình lấy chàng mà không quên được câu bố mẹ nói: "Nó hiền lành thế mới không sợ trai gái, rượu chè, hút chích".

Trong hai năm, chàng cứ đi đâu theo mình, bạn bè lại hỏi: "Ai đấy?" với ánh mắt tinh quái. Còn mình, vẩy tay làm hiệu, trả lời như đúng rồi: “À, đệ ấy mà". Chàng cười cười, không có ý kiến gì phản kháng. Miết rồi cũng quen. Ngày về quê mình ra mắt, mấy đứa em họ ùa ra hỏi: "Ai đấy hả chị?". Chàng nhanh nhẹn đỡ lời: "À, anh là đệ của chị Hiền". Cả lũ trố mắt. Không ai dám hỏi gì nữa, lẩn xa chị nó sạch.

Cuối năm ấy, mình ôm bó hoa về theo chàng. Bắt đầu những ngày tháng đầy bất ngờ và thách thức.

http://ntc.blogtiengviet.net

NTC

NTC
Member
Member

Phần 3: Kiếp làm dâu


Ngày đầu tiên làm dâu...

Nằm mãi không ngủ được. Mình sợ ngủ quên. Bóng tối khiến mình càng lạ nhà hơn, mình chỉ biết định hướng đâu là cái đồng hồ. Tích tắc... tích tắc...

Mẹ dặn, bác cả dặn, hai bà cô dặn, tổng cộng sáu bà dì cũng dặn: "Phải dậy từ 5h sáng mà quét nhà đấy nhá, cọ ấm chén nữa, làm bữa sáng nữa... rõ chưa?".

Và mình cũng sợ bị "giang hồ" đồn là cô dâu này lười lắm, nên phải cố mấy ngày đầu thôi. Trời ơi, sao đêm dài thế. Mẹ ơi, con nhớ mẹ. Nhìn sang bên, tự dưng thấy căm thù chàng. Vì chàng mà mình đến nông nỗi không dám ngủ thế này đây......

Bịch
…Ơ.....ôi....ơ....

Mình giật mình tỉnh giấc, nhìn vội đồng hồ đã 6h30 từ lúc nào. Chàng ném cái chân gác dở của mình chễm chệ đặt lên cổ chàng khiến mình đứt giấc. Trời ơi, mình... sao mình dám ngủ trong cái thời bom đạn này. Trời ơi, phi ra khỏi giường ngay thôi!

... Bữa sáng...

7h cả nhà mới túc tắc dậy từng người một. Ai cũng uể oải, chắc bởi hôm qua diện lắm thứ quá làm cơ thể quá tải. Lại ăn thừa chất nữa. Quả này bữa sáng mình không phải làm đây.

Nhưng... sau một tiếng quét ba tầng nhà, dọn vệ sinh sân vườn, cọ ấm chén... thấy mẹ chồng đi đun lại thức ăn hôm qua, mình hốt hoảng vào bếp. Thôi xong rồi, bữa sáng muộn.

Mình sợ.

Mẹ chẳng nói gì.

Mình thở phào nhẹ nhõm. Ôi sao mình may mắn thế.

Mãi về sau, mình mới biết rằng mẹ im lặng... để chiều mang sang hàng xóm kể!

Chàng vẫn ngủ quay đơ quên cả về nhà vợ lại mặt. Mình chỉ muốn òa khóc.

Tức quá. Trời ơi, các chị ơi, những đồng đội hay buôn chuyện với nhau ơi, giờ thì em tin vì sao các chị bảo em hôn nhân là cái toa lét rồi. Đúng là người ở ngoài thì chỉ muốn vào. Và người ở trong chỉ muốn ra. Quả này em ham rẻ lấy phải chàng rồi. Của rẻ là của ôi rồi. Đứa nào xui em lấy chồng hơn nhiều tuổi cho nó sướng, thế là em chọn chàng hơn em 6 tuổi, để giờ em biết mình hớ rồi. Kiểu này phải ngồi thiền lại để nhớ đứa nào xui mất thôi. Hu... hu...

... Ba ngày sau...

Họ bên nội có giỗ, và nhà chàng đăng cai tổ chức. Thế vận hội này đông thật. Thanh niên nhiều mà các cụ cũng nhiều. Mình có cơ hội để biết ai thì phải xưng hô như thế nào. Nhưng ngượng thật, các em đều hơn tuổi mình, ngày xưa chưa lấy chàng, chúng nó đều gọi mình bằng em. Giờ mình đâm ra sợ!

... Ăn... ăn... ăn...

... Tám... tám... tám...

... Ăn... ăn... ăn...

... Tám... tám... tám...

Cuối cùng, thế vận hội giỗ đã xong. Các cô thanh niên xì tin dọn hộ mình bát đũa ra sân, cười nói tưng bừng. Cứ ngỡ chị em sẽ có cơ hội gần nhau hơn khi cùng rửa bát. Nhưng...

Đứa thứ 1: Thôi, em về đi học đây.
Đứa thứ 2: Em cũng thế.
Đứa thứ 3: Em chiều nay có hẹn quan trọng lắm, chị làm hộ em nhá.
Đứa thứ 4: Để em vào xem có ai sai cái gì không nhá...
Đứa thứ n: ... 1.001 lý do
...
Ngoài sân, xe máy, bàn ghế, mình, sáu mâm bát đã ăn xong, ba cái xô nước và một niềm tin: chàng sẽ tới bên mình tựa như anh hùng cứu mỹ nhân.


... Một tuần sau...

Hôm thế vận hội giỗ, chàng say nên bò đi sân vận động Hàng Chiếu. Mình vừa rửa bát vừa hát cho chóng xong việc. Hát hết những bài đã thuộc, hát cả đến những bài chưa thuộc, rồi huy động nốt những bài chỉ thuộc một câu còn đâu là ư ử giai điệu, cuối cùng mình cũng xong. Nghĩ thầm, ở nhà mẹ thì lười thế!

Còn hôm nay, ông trời ơi, ông trời giúp mình rồi, cuối cùng cũng đến ngày đi làm lại. Nhớ công ty quá. Người ta thì có một tuần trăng mật ở đâu đó, còn mình có một tuần vỡ mật ở nhà. Cũng tại mình, không dám đi tuần trăng mật sợ tiền sử nhà chàng chưa có ai đi, nay mình đầu têu sẽ bị coi là phá hoại, mình đành bảo chàng ở nhà với bố mẹ cho vui. Giờ càng nghĩ càng thấy tiếc. Đành lòng mong mau mau đến ngày đi làm. Mừng quá là mừng thôi.

Ngày đầu tiên đi làm lại, cảm giác như cô học trò mới xin được việc, lại lâng lâng tự do. Chỉ có điều, nhìn thấy những anh đẹp trai ngoài đường, tự dưng thấy tiếc. Biết vậy, mình ở giá cho các anh ấy thèm.
đọc xong phần này buồn cười gân chết cứ nghĩ tới cô gái này lại buồn cười! Lớp mình ko biết có thị nào như thế ko nhỉ?

http://ntc.blogtiengviet.net

NTC

NTC
Member
Member

4. Sôcôla - vừa đắng - vừa ngọt

Người ta thường ví tình yêu như sôcôla, vừa đắng lại vừa ngọt. Dạo trước chàng cũng hay tặng mình. Và mình có thói quen giữ lại những cái vỏ giấy sau khi đã ăn hết cả gói, không phần chàng mẩu nào.

... Noel đầu tiên...

Mình lấy chàng đầu tháng 12 nên chẳng bao lâu cũng đến ngày Noel đầy ồn ào và nhiều dự định. Hôm ấy, công ty vẫn đi làm bình thường, nhưng cả phòng mình đứa nào cũng rộn rạo. Bọn chưa chồng thì ngồi đoán xem đêm nay người yêu tặng gì, để chốc đi làm về mua quà cho những gã đàn ông tội nghiệp đó. Bọn có chồng rồi thì loanh quanh nghĩ thực đơn cho bữa tối nay. Ai cũng nhồi nhét trong đầu mình những dự định như một cuốn phim lãng mạn. Và tất nhiên, mình cũng vậy!!!

11 trưa, chàng gọi điện.

Mình mừng rỡ sau thông báo của cô bé lễ tân nối máy. Ôi trời, chàng sẽ mời mình đi đâu ư, hay có gì đó bất ngờ? Không, mình sẽ vẫn làm kiêu một tí, sẽ bảo là không đi hoặc không ăn đâu để chàng còn năn nỉ. Mình sẽ khiến cho bọn chưa chồng ghen tị, để chúng nó còn mót đi lấy chồng, sau này còn dễ buôn chuyện. Nhưng...

Chàng: Em à, anh đây! Em ăn cơm chưa?

Mình: (Ha ha... chắc mời mình đây...), em chưa, nhưng trưa nay có sếp mời đi ăn rồi.

Chàng: Sếp em hả, đi đông không?

Mình: (Phải cho gia vị vào tình yêu mới được) Không, sếp chỉ đi với mình em thôi!

Chàng: Ừ, em ăn nhiều vào nhé, cho thằng cha ấy nó biết nỗi khổ của anh mỗi lần đi cùng em thế nào. À này, anh bảo này...

Mình: (Ha... ha... chàng có món gì hay đây) Vâng, em nghe.

Chàng: Thằng Vân nó rủ anh đi mua hoa với nó. Nó bảo bọn anh ra Ngọc Hà mỗi thằng lấy một bó to to đẹp đẹp. Nhưng anh bảo nó là sợ mua về em tiếc tiền lại mắng anh, nên anh không mua nữa. Giờ anh lại sợ về em dỗi, nên gọi điện hỏi em xem có mua hay thôi?

Trời ơi, hóa ra đó là mục đích cú điện thoại của chàng. Từ trưa đến chiều, chàng làm mình ủ dột.

Tối hôm ấy, cả nhà đi chơi hết, còn mình với chàng. Hai đứa mua chân gà nướng, vài cây nến, ít hoa quả và pha hai cốc trà hoa cúc. Ở nhà. Ăn hết chỗ đầu tư cho dạ dày. Và ngồi trông nhà! Cũng lãng mạn chán, chẳng phải đi đâu. Ừ, lấy chồng kể cũng hay thật. Mình dựa vào chàng, nhâm nhi cái chân gà bóng nhẫy, cuộc đời đẹp thật!

... Tết Tây...

Bố mẹ cả hai bên đều làm cơm. Thành ra khó quá. Mình thương bố mẹ mình hơn. Vì mình đi lấy chồng rồi, chỉ còn hai cụ ăn cơm với nhau. Còn bên này, không có vợ chồng mình còn các em đấy. Vậy mà không dám nói ra. Chàng thì vô tâm, không để ý.

9h sáng.

Điện thoại của chàng reo...
Mặc quần áo vội vàng, chàng nói bạn nó gọi có công việc quan trọng.

11h trưa.

Điện thoại của mình reo...
Vâng, anh ấy đi có việc, chắc khi nào về bọn con sang mẹ nhé!!!

12h trưa.

Điện thoại của chàng reo...
Ừ, anh về ngay đây, em cứ bình tĩnh.

12hg30 trưa.

Điện thoại nhà bố mẹ đẻ mình reo...

Mẹ à, anh ấy bận quá, chắc con không sang được. Mới lại trưa nay con ăn cơm bên này để chiều ăn cơm nhà mình cho đỡ khó xử. Chiều bọn con qua mẹ nhé.

14h chiều.

Điện thoại của chàng reo...
- Em ăn cơm đi, anh với mấy thằng bạn đi nhậu mất rồi, khổ, không về được.

Cùng lắm một tiếng nữa anh về.

16h chiều.

Điện thoại của mình reo...

- Tối nay à? Chắc tao không tụ tập với hội mày được, xã nhà tao chưa về, mới lại tao cũng muốn về ăn cơm với mẹ.

- .........

- Thôi mà, thông cảm cho tao nhá. Chồng rồi phải khác chứ.
.............

- Vợ chồng son hả? Ừ, có son mới đi đâu cũng phải cùng đi chứ. Ừ, tối tao rỗi sẽ bảo chàng đèo tao tới đó.

18h chiều.

Điện thoại của chàng reo...

- Ừ, anh đang trên đường về đây. Bình tĩnh, rồi đâu sẽ có đó.

19h tối.

Điện thoại nhà bố mẹ mình reo...

- Mẹ à, con xin lỗi, anh ấy vừa về. Cho chó ăn chè một bát tướng rồi leo lên giường đi ngủ rồi... Vâng, thôi để lúc khác mẹ nhé.

- ........

- Vâng, con biết, mẹ mua nhiều đồ ăn quá ạ? Thôi bỏ tủ lạnh ăn dần vậy mẹ.

- ...........

- Vâng, con cũng nhớ mẹ lắm.

20hg tối.

Điện thoại của mình reo...

- Tao xin lỗi, xã nhà tao bận làm ăn nên không về được. Mà tao không dám đi một mình. Sợ dâu mới về, buổi tối, chồng thì ở nhà, vợ thì bỏ đi chơi. Sáng mai cả làng bàn tán mệt lắm.

- ........

- Thôi mà, chúng mày đừng giận tao đi mà. Xã nhà tao cũng bất đắc dĩ phải đi làm ngày nghỉ thôi mà. Cũng phải hy sinh không đi tụ tập bạn bè đấy chứ, nên tao không dám làm càn.

- ........

- Ừ, chúc mừng năm mới nhé!

- Năm mới, để giữ thể diện cho chàng, mình đã nói dối mới!

24h đêm.

Chẳng điện thoại của ai reo cả. Tivi hát bài hát của ABBA nổi tiếng, tiếng pháo phụt Trung Quốc ở các nhà bên phì phì… Ngoài Hồ Tây, nhà nước cũng bắn pháo hoa đì đùng. Tiếng xe máy của các nhà đi chơi rồ ga rộn rã...

Mình leo lên mái nhà.

Ngồi hát một mình.

Và khóc.
cuộc sống hôn nhân đây ah? HEHEHE may mà chưa lấy chồng các bạn nhé!

http://ntc.blogtiengviet.net

NTC

NTC
Member
Member

5. Mình là gái có chồng!

Thật kỳ lạ là đám đàn ông đi đâu cũng kêu: "Anh chưa gì sứt!", có khi chỉ vào cái nhẫn cưới sờ sờ ở tay mặt vẫn tỉnh bơ bảo: "Nhẫn đeo cho vui ấy mà". Phụ nữ, có thể lúc có người yêu rồi vì ngượng mà bảo: "Em chưa gì sứt". Nhưng nếu đã có chồng thì bảo có chồng thôi.

Vụ án chiếc nhẫn cưới không chủ...

Dạo mới cưới chàng gầy. Chắc không phải lỗi tại mình. Họ hàng cứ trêu là mình làm thế nào cho chàng béo lên đi. Mình nghĩ thầm: "Tát cho mấy tát là hai má phính lên ngay thôi mà. Còn muốn tay cơ bắp thì cứ chịu khó bế mình từ tầng một lên tầng ba và ngược lại ngày khoảng 30 lần là toại nguyện thôi".

Sáng, mình thường tràn ngập trong đầu những việc cần làm trong ngày. Mình vội vàng công tác đánh răng rửa mặt vì cái tật ngủ nướng. Trời ơi, mùa đông mà, ai chẳng thế. Tập thể dục ba năm không bằng nằm thêm một tí mà. Bỗng chiếc nhẫn vàng vọt để chênh vênh trên nắp bình giật nước bồn cầu làm mình để ý. Căm thù thật, đây không phải là lần đầu tiên. Mình quyết định giấu nó dưới gối và im lặng.

- Chết rồi em ơi! - chàng hốt hoảng chạy từ nhà tắm ra nhưng nhìn thấy ánh mắt mình đang đưa từ bát mì đưa lên thì khựng lại - À, à, không, không có gì!

- Có gì thì anh cứ nói. Nhà tắm có ai dọn đến ở à?

- Không, không có gì đâu.

Chàng vừa đánh trống lảng vừa lặng lẽ đi tìm các ngóc ngách, hình như chàng biết được nếu nói ra, chắc tối nay chàng ra ban công mà làm bạn với đám Xương Rồng của chàng. Chàng lo lắng tìm trong ánh mắt đắc thắng của mình.

Chiều...

Mình hí hửng đi làm về với dự định sẽ xử lý vụ chàng chuyên gia quên đeo nhẫn cưới trước khi đi làm. Quả này sẽ làm cho ra nhẽ.

Nhưng thật bất ngờ!

Chàng, trời ơi, sao lại thế kia????

Chàng hoan hỉ chạy ra cổng dắt xe cho mình, cười tươi lắm. Hình như chàng cố tình để cho cái nhẫn lấp lánh nhiều hơn dưới ánh sáng chiều le lói.

Sao lại thế nhỉ, sao chàng lại có nó???? Mà hình như cái nhẫn đó còn hoan hỉ hơn cả chàng. Nó như muốn ưỡn ngực sáng hơn trước, không xây xước như trước và vừa với chàng hơn trước.

Minh hớt hơ hớt hải chạy về phòng, lật cái gối lên, thò tay xuống lớp nệm.

Ơ.......ơ...

Cái nhẫn mình túm được vẫn còn đây. Sao lại thế?

Tối...

Chàng làm ra vẻ thân thiện mới dám hỏi mình:

- Em lấy nhẫn của anh sáng nay à?

- Nhẫn nào? - mình phản bác

- Thôi mà, em không thắng được anh đâu.

- Nhẫn nào, ơ anh này vô duyên, nhẫn chẳng ở trên tay anh đấy thôi.

Chàng chẳng nói nữa, quay mắt vào cái điện thoại chơi game. Lòng mình tức điên lên.

Im lặng toàn thành phố.

Mình không nhịn được nữa, không thể kiềm chế được lâu hơn, minh lao đến chàng, túm cổ chàng, mắt trợn lên và hét (tất nhiên âm lượng chỉ đủ chàng nghe, bố mẹ chồng mà nghe thấy chắc mình khỏi phải đeo nhẫn):

- Anh lấy cái nhẫn này ở đâu ra?

- Ơ... anh...

- Nói đi, nói đi, em không làm gì anh đâu.

- Thì em trao nó cho anh hôm cưới còn gì.

..........
..........
Cuộc tranh đấu đầy gam go mà chàng nhất quyết không chịu khai ra. Biết làm thế nào đây. Mình đành thay đổi chiến thuật, nhẹ nhàng, lấy nhu thắng cương vậy.

- Nói đi, nói đi, em không làm gì anh đâu. Em sẽ trả anh cái nhẫn cũ.

- Anh... anh (chàng còn cảnh giác lắm)... Anh tìm mãi trong phòng không thấy, nên giờ nghỉ trưa anh quay lại Bảo Tín Minh Châu mua cái mới. Nhưng họ không bán một cái... nên... nên anh mua cả đôi!

- Thế anh lấy tiền đâu ra mua ngay trưa nay? Mình điên lắm rồi nhưng cố ra vẻ

- Hì, hì...cái này thì....

- Nói đi mà.

- Hì… hì.... Anh vay tạm tiền em để dành mua laptop.

Trời ơi, tôi ngã ngửa.

Tự tôi hại tôi rồi.

Trời ơi, có vợ chồng nào có hai nhẫn cưới không? Có ai lại như chàng của tôi không? Chắc để dành sau này đẻ con trai mà cho nó mất. Ối giời đất ơi.

Tôi lăn đùng ra giường và… ức. Vừa buồn cười vừa ức.

Vụ án những biển số xe...

Chàng hiền lắm, hiền đến mức giống như cái ao bèo trong một tác phẩm nào đó của Thạch Lam. Tức là có ném viên gạch nào xuống cũng chỉ tủm một tiếng, dập dềnh một tí rồi thôi. Tình yêu giống như món thịt bò xào cần tỏi, thêm chút ít hạt tiêu rắc qua thì ngon biết nhường nào. Giờ, món xào của mình nhạt nhẽo đến phát ghét.

Hôm ấy tan sở về mình lại để quên di động ở phòng làm việc. Đành về đến nhà rồi gọi điện cho anh Lâm cùng phòng mang về giúp mình. Sáng mai mang đến cho mình là xong. Phòng mình khóa đang sửa. Ông anh vui vẻ nhận lời.

Thượng đế trêu ngươi, cuộc sống đầy rẫy những điều kỳ lạ.

Đúng hôm ấy, chàng đi công tác Trung Quốc hai ngày.

Tất nhiên, đêm không dám gọi cố định vì máy đó ở tầng 1, mình ở tầng 3, chàng gọi di động....

Hôm sau...

Ông anh cùng phòng kể lại chuyện có bốn cuộc nhỡ anh không dám nghe. Đến cuộc thứ 5 đành nhấc máy báo là Hiền quên máy, tôi cầm hộ. Có thế mới được đi ngủ yên.

Mình cười ha hả bảo ông anh yên tâm, chàng lành khô à, không vấn đề gì đâu.

Chiều...

- Em à, anh về rồi. Anh đi đón em đây.

- ….

- À, em không phải lo, anh chờ dưới cổng rồi. Thế nhá…

17h30, mình ra khỏi cổng công ty, nhìn thấy chàng đang ngồi trên xe máy trước cổng. Gớm mọi hôm mà đón vợ là sà vào quán nước. Thế mà hôm nay tử tế thật.

- Ơ, số gì mà anh ghi đầy tay thế?

Tôi tò mò khi chuẩn bị leo lên xe chàng thì nhìn thấy lòng bàn tay nhằng nhịt đầy số của chàng. Chàng cười tinh quái và hỏi tôi thật ơi là thật:

- Em ơi em, số nào là số xe thằng Lâm đấy?

Ối trời ơi, tôi được bữa cười rụng rốn. Hóa ra, cái ao bèo của tôi cuối cùng cũng biết ghen! Tôi nhìn chàng cười và chỉ cho chàng ông râu quai nón, cơ bắp cuồn cuộn bất chợt đi qua. Chàng cũng nhìn tôi và cười.
thôi tạm thời tới đây thôi!
nếu tháy hay tớ sẽ post thêm sau nhé! Gú sờ lăc!

http://ntc.blogtiengviet.net

anh.vanthinh

anh.vanthinh
Vip
Vip

Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad

obstinate_ghost

obstinate_ghost
Vip
Vip

the nay thi con ai dam lay chong nua
hihihi affraid affraid affraid giat minh giat minh

bồ công anh

bồ công anh
Thành viên tích cực

chồng con là cái nợ nần ha ha Very Happy

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết